Muốn nghe người nói thì ta phải im tiếng. Muốn để người khác huyênh
hoang thì ta phải căm lặng, tự hạ mình. Muốn lấy thì phải cho. (Dục văn kỳ
thanh phản mặc. Dục trương phản liễm, dục cao phản hạ. Dục thủ phản giữ). Quỷ Cốc Tử - Điều 2 Thiên Phản Ứng.
Sau đây Bào Ngư Blog giới thiệu các mẫu chuyện ứng dụng của mưu lược này nhé! Các bạn nhớ chia sẻ qua mạng xã hội để ủng hộ blog mình nha! ^^
Màn kịch câm bắt nữ cướp của Jones
Jones đang đọc sách trên một chuyến tàu tốc hành. Bất chợt có một phụ nữ
tóc vàng mắt xanh lướt qua chạm vào người anh. Anh ngẩng lên nhìn, kinh ngac
quá: người đàn bà này nom rất quen, hình như đã từng gặp ở đâu đó. Chả lẽ lại
là mụ ta à? Một tội phạm lừa đảo hay sao?
Jones làm ra vẻ thản nhiên rời chỗ ngồi, đi lên toa trên, anh cần đi tìm
người đó. Nhưng tìm cả 5 toa xe phía trước đều không thấy bóng dáng mụ ta. Khi
trở lại đầu toa anh ngồi, vừa mở cửa phòng toa-lét bước vào thì cửa đã bị khóa
sập. Anh định thần nhìn kỹ thì giật mình nhìn thấy cô gái tóc vàng đang đứng
trước mặt mình.
- Có thích em không? Cô gái cười nói rất dâm đãng. Jones nhún vai không
nói gì.
- Bất kể là có thích tôi hay không, anh cũng phải đưa tiền ra đây. Nếu
không tôi sẽ la làng lên là an cưỡng dâm tôi. Cô gái vừa nói vừa giữ chặt tay nấm
đấm cửa, nhìn chằm chằm vào khuôn mặt lạnh lùng của Jones.
Jones suy nghĩ, làm thế nào mà bắt được mụ lừa đảo này? Nếu nói không có
tiền, mụ ta có thể sẽ tước mất chiếc đồng hồ vàng của mình. Rút súng ra bắt thì
mụ ta có thể nói là mình vô cớ uy hiếp kẻ khác, mà cũng chẳng có chứng cớ gì kết
tội mụ.
Jones chợt nghĩ ra một kế, anh giả làm một kẻ câm điếc để mụ ta phải viết
ra giấy. Mụ ta cảm thấy xúi quẩy gặp phải người câm điếc, bèn vui vẻ cầm ngay lấy
giấy viết bút do Jones đưa ra rồi viết nguyên si mấy lời đòi tiền vào đó, đưa
giấy cho Jones. Lúc đó Jones mới rút súng ra: “Đi ngay, đến sở cảnh sát tao sẽ
giao tiền cho mày...”.
Trong tình hình chưa có đủ chứng cớ, Jones đã áp
dụng mẹo muốn lấy phải cho, trước hết giả làm câm điếc làm như sẵn sàng phục
tùng, sau đó lấy giấy bút ra bẫy cho đối phương viết sự thực, khi có đủ chứng cớ
rồi mới “lấy”, do đó đã khôn ngoan bắt được mụ tội phạm lừa đảo.